Cuộc hôn nhân hơn 30 năm của vợ chồng bà Ngà, ông Minh (ở quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) chưa một lần sóng gió. Nhưng ở cái tuổi "đầu bạc răng long, chân chậm mắt mờ", họ lại đưa nhau ra tòa ly hôn.
Gặp luật sư để nhờ giải quyết vụ việc, bà Ngà ấm ức nói: "Cực chẳng đã mới phải làm thế này". Bất hạnh của bà đang là hạnh phúc của cô "osin" nhà... hàng xóm.
"Tiếng sét ái tình"
Bà Ngà đến gặp luật sư Trịnh Trực với yêu cầu tham gia giải quyết vụ ly hôn của hai vợ chồng họ. Theo lời bà Ngà, vợ chồng ông bà có với nhau hai mặt con, một trai, một gái và hiện đã có các cháu nội, ngoại. Nghĩ lại quãng đường đời đã qua, dù nghèo túng, khó khăn nhưng gia đình bà luôn tràn ngập tiếng cười.
Ông Minh đi xuất khẩu lao động 7 năm, bà ở nhà chăm sóc, nuôi dạy hai con, lo mọi việc chu toàn. Khi ông Minh về nước, số tiền ông dành dụm được đủ giúp gia đình ông bà có điều kiện sống tốt hơn. Con cái thành đạt, đã yên bề gia thất, vợ chồng bà Ngà đến tuổi nghỉ hưu, những tưởng sẽ yên ấm vui hưởng tuổi già. Nhưng bà không thể ngờ, đúng lúc này, ông Minh lại bị "tiếng sét ái tình" đánh gục.
Buổi sáng rảnh rỗi, ông Minh thường mang ghế ra sân ngồi đọc báo, ăn sáng. Cùng thời gian đó, ngày nào cô osin nhà hàng xóm ngay sát vách cũng đi chợ qua. Cô ta nhanh miệng chào ông Minh thật to, kèm theo đó là nụ cười thân thiện.
Lúc đầu, ông Minh chẳng buồn để ý, chỉ khẽ gật đầu xã giao cho khỏi mang tiếng "khinh người". Nhưng không rõ từ khi nào ông bắt đầu chú ý đến cô ta. Nhiều lần trộm quan sát, ông Minh nhận thấy cô gái 30 tuổi này có nụ cười thật tươi, ấm áp và đôi mắt ướt rượt. Sáng nào ngồi đọc báo ông Minh cũng thắc thỏm chờ đợi cô ta đi qua để được nghe tiếng chào và ngắm nhìn nụ cười tươi duyên ấy.
Sau một thời gian, sợi dây tình cảm giữa ông Minh và cô gái kéo hai người đến gần với nhau hơn. Những câu chuyện vui vẻ với cô gái giúp thời gian nghỉ hưu của ông Minh bớt tẻ ngắt. Ông năng sang nhà hàng xóm chơi chỉ để được nhìn thấy cô "người yêu" bé nhỏ của mình. Hiểu tình ý của ông Minh trao gửi, cô gái cũng tìm cách đáp trả. Họ lén lút qua lại với nhau mà không ai hay biết.
Đòi ly hôn vợ, cưới "osin"
Một lần dọn dẹp phòng, bà Ngà tình cờ phát hiện bức thư tình của cô osin nhà hàng xóm gửi cho chồng mình. Đọc những dòng chữ tuy sai chính tả nhưng lời lẽ yêu đương mặn nồng, bà Ngà choáng váng không tin vào mắt mình. Bà giận chồng, giận cô osin và giận cả bà hàng xóm - chủ nhà thuê cô gái giúp việc. Trong cơn nóng giận, không kịp suy nghĩ, bà Ngà đã làm cái việc lẽ ra không nên làm.
Bà lao sang nhà hàng xóm, ném những lời chửi bới cay độc, chua chát lên cả bà chủ và cô giúp việc. Từ lâu, bà hàng xóm đã quý ông Minh và không ưa bà Ngà, nay bỗng dưng bị bà Ngà sang tận nhà nhiếc móc, lăng mạ thì tỏ ra vô cùng giận dữ. Để trả đũa bà Ngà, bà hàng xóm tuyên bố đứng về phía cô osin và ông Minh.
Khi biết bà Ngà ghen tuông, làm ầm ĩ mọi chuyện, hàng xóm láng giềng và dâu rể đều biết cả, ông Minh thấy chẳng còn gì để phải giấu diếm nữa. Ông đi lại ngang nhiên với cô gái mà ông yêu quý trong sự giúp đỡ nhiệt tình của bà chủ nhà hàng xóm. Vì bà này sống độc thân nên ông Minh chuyển sang góp gạo thổi cơm chung, ăn cơm với bà hàng xóm và cô người tình giúp việc.
Dù bà Ngà chấp nhận tha thứ, cố gắng níu kéo, các con trai gái, dâu rể xúm vào khuyên can nhưng lúc này, đối với ông Minh, mọi lời nói như nước đổ lá khoai. Sau khi suy tính, ông Minh làm đơn xin ly hôn, bắt vợ ký vào, hy vọng tài sản chung giữa ông và bà Ngà sẽ được chia làm hai, ông có thể đón cô osin về chung sống với mình.
Biết không thể chống lại ý định của ông Minh, bà Ngà đã đến nhờ luật sư Trịnh Trực nhờ giúp đỡ. Tuy nhiên, sau nhiều tháng theo đuổi vụ ly hôn, cuối cùng ông Minh đã phải rút đơn ly dị. Lý do không phải vì ông đã nghĩ lại, mà chỉ vì trước khi kí vào lá đơn ly hôn thì bà Ngà đã kịp làm mọi cách để "hợp thức hóa" số tài sản nhà đất của vợ chồng bà, khiến cho ông Minh dù có ly hôn cũng chỉ có thể tay trắng ra đi.
Giờ đây, ông Minh, bà Ngà cùng ở dưới một mái nhà nhưng hằng ngày ông ăn uống bên nhà hàng xóm, vui vầy với chủ nhà và cô người tình, đêm đến ông về nhà chỉ để kiếm chỗ đặt lưng. Bà Ngà lặng lẽ như một cái bóng, ngậm đắng nuốt cay, cố làm quen với những chuyện chướng tai gai mắt.
"Tiếng sét ái tình"
Bà Ngà đến gặp luật sư Trịnh Trực với yêu cầu tham gia giải quyết vụ ly hôn của hai vợ chồng họ. Theo lời bà Ngà, vợ chồng ông bà có với nhau hai mặt con, một trai, một gái và hiện đã có các cháu nội, ngoại. Nghĩ lại quãng đường đời đã qua, dù nghèo túng, khó khăn nhưng gia đình bà luôn tràn ngập tiếng cười.
Ông Minh đi xuất khẩu lao động 7 năm, bà ở nhà chăm sóc, nuôi dạy hai con, lo mọi việc chu toàn. Khi ông Minh về nước, số tiền ông dành dụm được đủ giúp gia đình ông bà có điều kiện sống tốt hơn. Con cái thành đạt, đã yên bề gia thất, vợ chồng bà Ngà đến tuổi nghỉ hưu, những tưởng sẽ yên ấm vui hưởng tuổi già. Nhưng bà không thể ngờ, đúng lúc này, ông Minh lại bị "tiếng sét ái tình" đánh gục.
Buổi sáng rảnh rỗi, ông Minh thường mang ghế ra sân ngồi đọc báo, ăn sáng. Cùng thời gian đó, ngày nào cô osin nhà hàng xóm ngay sát vách cũng đi chợ qua. Cô ta nhanh miệng chào ông Minh thật to, kèm theo đó là nụ cười thân thiện.
Lúc đầu, ông Minh chẳng buồn để ý, chỉ khẽ gật đầu xã giao cho khỏi mang tiếng "khinh người". Nhưng không rõ từ khi nào ông bắt đầu chú ý đến cô ta. Nhiều lần trộm quan sát, ông Minh nhận thấy cô gái 30 tuổi này có nụ cười thật tươi, ấm áp và đôi mắt ướt rượt. Sáng nào ngồi đọc báo ông Minh cũng thắc thỏm chờ đợi cô ta đi qua để được nghe tiếng chào và ngắm nhìn nụ cười tươi duyên ấy.
Sau một thời gian, sợi dây tình cảm giữa ông Minh và cô gái kéo hai người đến gần với nhau hơn. Những câu chuyện vui vẻ với cô gái giúp thời gian nghỉ hưu của ông Minh bớt tẻ ngắt. Ông năng sang nhà hàng xóm chơi chỉ để được nhìn thấy cô "người yêu" bé nhỏ của mình. Hiểu tình ý của ông Minh trao gửi, cô gái cũng tìm cách đáp trả. Họ lén lút qua lại với nhau mà không ai hay biết.
Đòi ly hôn vợ, cưới "osin"
Một lần dọn dẹp phòng, bà Ngà tình cờ phát hiện bức thư tình của cô osin nhà hàng xóm gửi cho chồng mình. Đọc những dòng chữ tuy sai chính tả nhưng lời lẽ yêu đương mặn nồng, bà Ngà choáng váng không tin vào mắt mình. Bà giận chồng, giận cô osin và giận cả bà hàng xóm - chủ nhà thuê cô gái giúp việc. Trong cơn nóng giận, không kịp suy nghĩ, bà Ngà đã làm cái việc lẽ ra không nên làm.
Bà lao sang nhà hàng xóm, ném những lời chửi bới cay độc, chua chát lên cả bà chủ và cô giúp việc. Từ lâu, bà hàng xóm đã quý ông Minh và không ưa bà Ngà, nay bỗng dưng bị bà Ngà sang tận nhà nhiếc móc, lăng mạ thì tỏ ra vô cùng giận dữ. Để trả đũa bà Ngà, bà hàng xóm tuyên bố đứng về phía cô osin và ông Minh.
Khi biết bà Ngà ghen tuông, làm ầm ĩ mọi chuyện, hàng xóm láng giềng và dâu rể đều biết cả, ông Minh thấy chẳng còn gì để phải giấu diếm nữa. Ông đi lại ngang nhiên với cô gái mà ông yêu quý trong sự giúp đỡ nhiệt tình của bà chủ nhà hàng xóm. Vì bà này sống độc thân nên ông Minh chuyển sang góp gạo thổi cơm chung, ăn cơm với bà hàng xóm và cô người tình giúp việc.
Dù bà Ngà chấp nhận tha thứ, cố gắng níu kéo, các con trai gái, dâu rể xúm vào khuyên can nhưng lúc này, đối với ông Minh, mọi lời nói như nước đổ lá khoai. Sau khi suy tính, ông Minh làm đơn xin ly hôn, bắt vợ ký vào, hy vọng tài sản chung giữa ông và bà Ngà sẽ được chia làm hai, ông có thể đón cô osin về chung sống với mình.
Biết không thể chống lại ý định của ông Minh, bà Ngà đã đến nhờ luật sư Trịnh Trực nhờ giúp đỡ. Tuy nhiên, sau nhiều tháng theo đuổi vụ ly hôn, cuối cùng ông Minh đã phải rút đơn ly dị. Lý do không phải vì ông đã nghĩ lại, mà chỉ vì trước khi kí vào lá đơn ly hôn thì bà Ngà đã kịp làm mọi cách để "hợp thức hóa" số tài sản nhà đất của vợ chồng bà, khiến cho ông Minh dù có ly hôn cũng chỉ có thể tay trắng ra đi.
Giờ đây, ông Minh, bà Ngà cùng ở dưới một mái nhà nhưng hằng ngày ông ăn uống bên nhà hàng xóm, vui vầy với chủ nhà và cô người tình, đêm đến ông về nhà chỉ để kiếm chỗ đặt lưng. Bà Ngà lặng lẽ như một cái bóng, ngậm đắng nuốt cay, cố làm quen với những chuyện chướng tai gai mắt.
Theo Bee
Nhận xét
Đăng nhận xét